
Dù làm việc và sinh sống ở Sài Gòn hơn ba mươi năm nhưng tết nào má tôi cũng đưa cả nhà về quê ngoại ở xã Hiệp Mỹ Tây, huyện Cầu Ngang, tỉnh Trà Vinh ăn tết. Tết quê không sang trọng, rực rỡ như Sài Gòn, tất cả đều từ cây lá trong vườn, cá tôm ao làng, gà vịt heo nhà nuôi nhưng không kém phần ngon vui, ấm áp.
Thịt heo là thức ăn không thể thiếu trong ngày tết ở đa phần các gia đình, vì vậy trong xóm hùn hạp mổ heo chia thịt ăn tết đã trở thành một tập quán quen thuộc. Từ khoảng năm tháng trước tết, một số gia đình trong xóm bắt đầu nuôi heo. Để thịt được thơm ngon phải chăm sóc kỹ lưỡng, cho ăn cám trộn với chuối cây, rau muống, cháo heo được nấu gạo, cám với đầu cá.
Nhà ngoại tôi và những gia đình không có nuôi heo phải đăng ký trước từ tháng mười để tết chia thịt. Cận tết, khoảng hai tám, hai chín tháng Chạp là trong xóm mổ heo chia thịt. Chia thịt heo ngày tết vừa tiết kiệm lại được thịt thơm ngon vừa thấm đượm tình làng nghĩa xóm, tạo nên không khí nhộn nhịp ngày cận tết.
Cả xóm nhà ngoại, ai cũng dùng gia vị Bếp Việt để ướp thức ăn, lên bàn tiệc ai cũng khen và nhắc nhở má tôi lần sau về nhớ mua thêm giùm. Viết bài này, tôi mong rằng thực phẩm Bếp Việt sẽ lan tỏa đến vùng sâu, vùng xa như quê ngoại tôi để hương tết quê thêm ấm vui./.
Nguyễn Ngọc Minh Anh