Tôi nhớ lúc nhỏ mẹ đi bán bún bò trên ghe nên người ta hay gọi “cô Ba bún bò” vì không ai biết tên thật...
Xem chi tiếtNăm 1992, tôi ra Huế thăm má – người ân nhân đã từng cưu mang cả nhà tôi trong những năm tháng chiến tranh loạn lạc.... Đọc tiếp
Con nhớ nhé, khẩu rang thi thoảng có những đầu hạt bị đen nên trước khi làm xôi phải nhặt kỹ. Lúc ngâm, con chỉ cho... Đọc tiếp
Khi tiết trời bắt đầu se se gió Chạp, thì những bà, những mẹ ở quê tôi lại bắt đầu một mùa làm bánh tráng Tết.... Đọc tiếp
Trong cuộc đời của mỗi người, chắc hẳn ai cũng sẽ ghi dấu một món ăn mà mình nhớ nhất. Đó có thể không phải... Đọc tiếp
Khi những chiếc lá vàng cuối cùng rơi cũng là lúc báo hiệu khoảnh khắc chuyển mùa. Sắc thu buồn sẽ nhường chỗ cho những chồi... Đọc tiếp
Hôm nay, ba mẹ lại gửi đồ vào cho con gái. Những ngày đầu vào Sài Gòn, khi mình nói với mẹ “Thịt trong này con... Đọc tiếp
Nói đến món bánh bèo thì không ai mà không biết. Nó là đặc sản của các tỉnh miền Trung, miền Nam. Cái món trông giản... Đọc tiếp
“Con yêu, lòng người cũng như trái khổ qua vậy. Khi con nếm thấy nó có vị đắng nghĩa là ông trời đã cho con cuộc sống... Đọc tiếp
Tôi mồ côi mẹ từ nhỏ. Ngày trước, nhà tôi nghèo lắm. Mẹ tôi có tài nấu ăn rất ngon. Nhiều món ăn mẹ nấu cho... Đọc tiếp
“Chiếc bánh nhãn nhỏ xinhNhư ẩn chứa trong mìnhBao ngọt bùi tuổi thơHồn quê nơi mình sinh”Quê tôi ở Hải Hậu (Nam Định) nên mỗi dịp... Đọc tiếp
Ngày nhỏ, tôi vẫn thường theo mẹ ra triền sông bắt cáy. Những con cáy bé tí với đôi càng nhỏ xinh luôn trực chờ... Đọc tiếp
Tôi là một cô giáo vùng cao. Với tôi khi được bố mẹ sinh ra và lớn lên trên mảnh đất miền núi phía Tây Bắc... Đọc tiếp