Nhớ hoài cái chén bánh bèo
Thực phẩm Bếp Việt
Th 2 19/09/2022
Nói đến món bánh bèo thì không ai mà không biết. Nó là đặc sản của các tỉnh miền Trung, miền Nam. Cái món trông giản dị nhưng chứa đựng bao yêu thương nên những ai xa quê mà nghe thấy mùi bánh lòng bỗng nhớ nhà, nhớ quê hương. Bánh bèo đã trở thành đặc sản và có tên gọi như thế từ bao giờ không ai biết. Chắc nó giống cánh bèo và vì rẻ, ngon nên người ta gọi vậy và thích ăn thôi.
Nhà tôi làm nghề này từ đời bà ngoại. Bà mất truyền lại cho mẹ rồi mẹ cũng mất và dì tôi nối nghiệp.
Nghề bánh bèo thu nhập đủ sống ngày ba bữa nhưng lắm công phu, vất vả chứ không đơn giản vì nó nhiều công đoạn.
Gạo làm bánh này là Khang Dân. Bình thường loại gạo này nấu cơm ăn hơi khô ít người ăn nhưng khi làm các loại bánh nó lại rất thích hợp. Gạo ngâm tận tối hôm trước để sáng ngày dậy sớm đi xay mà bột phải xay thật nhuyễn cho bánh mềm mới ngon.
Nhưng để món ăn trở nên ngon càng ngon, nhân là yếu tố quyết định. Bởi có câu: người đẹp nhờ sắc, bánh đắt nhờ nhân.
Nguyên liệu chính của nhân là thịt và tôm đất. Hai thứ này hồi bà và mẹ làm rất là để tâm nên mỗi lần đi chợ lựa rất kĩ. Nó tươi ngon thì làm ra nhân mới ngon.
Khi nấu nhân thì thêm một chút màu nghệ hay bột tôm cho nó có màu cam trông hấp dẫn hơn. Một điều cũng cần lưu ý đó là phải nêm nếm gia vị sao cho vừa ăn để làm hài lòng khách.
Về phần bột, sau khi để vài chục phút cho nó nở ra bây giờ bắt đầu công đoạn đổ bánh. Những cái nồi đặt trên bếp lửa hồng đã sẵn sàng cho công đoạn hấp. Những cái chén nho nhỏ dễ thương được đặt vào từng lớp này đến lớp khác trên vỉ. Mỗi lớp cỡ khoảng mười lăm chén.
Bột đổ vào chừng 2/3 chén và với tay nghề lâu năm người làm bánh biết phải làm sao để pha bột không quá lỏng mà cũng không quá đặc. Lỏng quá bánh nhão ăn ngán lắm mà đặc quá thành ra cứng khó ăn. Bánh chín lấy ra mâm rồi đổ nhân lên và thưởng thức.
Hạnh phúc còn gì bằng cảm giác bánh nóng hổi vừa thổi vừa ăn. Cái thơm thơm béo béo của mỡ hành, hành phi. Bánh dai mềm, nhân sền sệt và chút mắm có vị ngọt cay rưới vào ăn thật mê ly. Một chén chỉ hai ngàn và ăn mười chén là no rồi. Uống ly nước chè nữa sẽ ấm bụng buổi sớm mai.
Khách ăn khen quán nhà tôi làm ngon và hỏi có bí quyết gì không. Thật ra chẳng có bí quyết gì, chỉ là dồn hết tâm sức vào món bánh và cẩn thận trong mỗi công đoạn là được thôi mà. Làm riết cũng quen tay.
Những chén bánh bèo đầy ắp kỉ niệm
Tôi nhớ hoài bếp lửa hồng kêu lách tách những buổi sớm mùa đông. Có người mẹ thức khuya dậy sớm tảo tần nuôi con và đứa con ngồi đó sưởi ấm nói chuyện cùng mẹ.
Đứa con ấy còn nhỏ nó không làm được việc lớn nhưng nó thương mẹ lắm nên cũng biết phụ giúp lặt vặt. Tối hôm trước nó giã ớt tỏi để mẹ làm mắm và lựa lặt hành hẹ chuẩn bị sẵn đó. Sáng nó dậy sớm quét dọn sân nhà sạch sẽ. Chiều đi học về lại đi khắp xóm thu chén người ta đem về nhà ăn.
Cuộc sống tuy vất vả và khó khăn nhưng tuổi thơ tôi biết bao nhiêu niềm vui. Vui vì có mẹ luôn đong đầy yêu thương chăm sóc tôi. Vui vì những chén bánh bèo mẹ làm có vòng xoáy như má lúm đồng tiền đã nuôi sống gia đình tôi, nuôi tôi ăn học và khôn lớn. Nó là kế sinh nhai, là người bạn đồng hành cùng tôi suốt cả cuộc đời. Nó ở trong tâm hồn và trái tim tôi chất chứa vô vàn kỉ niệm tuyệt vời. Hương xưa một thoáng thân quen dễ gì lãng quên.
Mái nhà xưa và bánh bèo còn đây nhưng mẹ không còn nữa. Có lẽ vì lao lực mà mẹ mất sớm bỏ tôi cô đơn. Ngày mẹ mất là ngày buồn nhất thế gian.
Chiều nay khói lam chiều bay qua mái ngói và một thoáng bâng khuâng tôi chợt nghe tiếng mẹ thân quen vọng về: Lộc ơi, dậy ăn sáng bánh bèo rồi đi học nè con!
Trần Vân Lộc